KHOẢNH KHẮC - Thơ Trần Võ Thành Văn
Thứ Hai, 13 tháng 10, 2014
như con sóng tràn qua bờ cát
em phủi chân ngày cũ lạnh lùng
con Còng nẩy lưng
bạt ngang đường gió
Biển lạ mình buồn hết một mùa trăng
một mùa trăng
mấy mùa trăng
Biển cười
Biển khóc
con Còng vẫn dung dăng chân sóng.
đám trẻ rời làng đi
tuổi thơ chửa mòn hạt cát
thử hỏi tình yêu em nhắn nhủ lại gì...?
lặng im...!
lặng im...!
trăng rơi...!
trăng rơi...!
hoa muống biển xâm xâm liền sóng.
ăm ắp âm thanh
tim tím cựa mầm...
T.V.T.V (ĐHSP TP. HCM)
Tags:
Thơ,
Trần Võ Thành Văn
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét