MỐI TÌNH HUYỄN MỘNG - Thơ Nguyễn Trí Tài
Thứ Hai, 13 tháng 10, 2014
.JPG)
Nhà thơ Nguyễn Trí Tài
Tôi là một gã làm thơCợt đùa trên bao con chữEm là phụ nữ mộng mơNhớ hoài một thời thiếu nữ.
Tình cờ chúng mình quen nhauTôi xây giấc mơ, hẹn ướcThời gian lặng lờ trôi mauTôi chợt từng đêm thao thức.
Tôi hiểu rằng tôi yêu emNỗi nhớ len vào hơi thởEm trở thành điều thân quenXa nhau bồn chồn thương nhớ.
Mỗi tuần tôi muốn gặp emĐến đêm chiêm bao, mộng mịNhân duyên như trăng qua thềmGiấc mơ hồng bao suy nghĩ.
Ngày kia, em nói với tôiLời nhắn như trời dông bão"Em là em gái, vậy thôi"Tôi thấy đất trời điên đảo.
Tôi tìm về nơi rừng sâuẨn mình, tìm quên niềm nhớQuạnh hiu, ngày dài đêm thâuNhủ lòng... thôi tình đã lỡ.
Năm sau tôi được tin emVầy duyên với người chồng cũMừng em hạnh phúc êm đềmTình xưa tôi còn ấp ủ.
Tưởng đâu gương vỡ lại lànhNhưng vết hằn xưa, ai xóa!Hạnh phúc, sợi chỉ mong manhLòng em nguội như hóa đá.
Nghĩ về em, lòng chơi vơiĐêm nghe từng cơn gió húEm ơi, sao không tìm nơiCủa ngày em, anh xưa cũ.
N.T.T (TP. HCM)
Tags:
Nguyễn Trí Tài,
Thơ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét