(Tặng Trịnh Bửu Hoài và Đỗ Phu)
Lần lữa mãi giờ mới về Châu Đốc
Gặp bạn xưa sao thân quý vô ngần
Ngã ba sông nước trôi cuồn cuộn
Đám lục bình phiêu bạt giữa mênh mông
Nơi biên giới nhưng vô vàn thắng tích
Đất địa linh nhân kiệt bao đời
Cùng đất nước đi lên giàu đẹp
Với lòng người từng khoảnh khắc rơi rơi
Bạn mời ta bữa cơm thân mật
Với cái linh, bông điên điển quê nhà
Ăn ngon miệng bởi lòng người hiếu khách
Trong quán chiều, nâng cốc rượu hào hoa
Vốn lãng tử nên tỏ tình cũng dễ
Được đứng bên người đẹp trước đền
Chỉ một thoáng đã mất tiêu lên núi
Ngẩn ngơ nhìn giây phút thần tiên
Về Sài Gòn sau những ngày lang bạt
Thầm hẹn mình trở lại chốn xưa
An Giang ơi đất lành chim đậu
Khúc tình ca hát mãi vẫn chưa vừa…
N.T (Huế)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét