RỪNG THÔNG NỖI NHỚ - Thơ Nguyễn Thành Nhân
Thứ Tư, 15 tháng 10, 2014
Nhiều năm xa Đà LạtMệt nhoài bao thăng trầmTa vẫn đời phiêu bạtSao mãi hoài nhớ em.
Sao mãi hoài lưu luyếnHàng thông giăng mờ sươngNắng rải vàng thung lũngRụng trên vai rất mềm.
Em xưa còn tóc xõaTung tăng bên triền đồiHồn ta ngày vấp ngãVết còn sâu em ơi.
Nhiều năm rồi có lẽTa đã già như thôngTóc em xưa mượt lắmGiờ chắc thành hơi sương.
Chiều ta ôm trọn nhớĐời mênh mông mênh môngRừng ru buồn trong gióTa ru ta âm thầm.
N.T.N (TP. HCM)
Tags:
Nguyễn Thành Nhân,
Thơ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét