MAI EM VỀ XỨ NẪU - Thơ Huỳnh Xuân Sơn
Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2014

Mai Em Về Xứ Nẫu
Mai em về
Làm dâu xứ Nẫu
Có con vành khuyên
Hát khúc tiễn đưa
Và chắc có anh bên bờ giậu vắng
Lặng nhìn theo
Bóng dáng con đò...
Mai em về
Làm dâu xứ Nẫu
Lá vẫn xanh
Và mây trắng vẫn bay
Em thầm xót mối tình đầu dang dở
Đã bay xa
Dẫu... hẹn ước đong đầy
Mai em về
Làm dâu xứ Nẫu
Biết có còn nghe
“Chim sáo sang sông”
Và có còn trông nước ròng nước lớn
Lục bình trôi
Theo con nước xuôi dòng
Mai em về
Làm dâu xứ Nẫu
Dẫu có buồn
Chắc không thấy lẻ loi
Vì bên em có người chồng độ lượng
Chắp cánh cùng em
Đi đến cuối cuộc đời
Mưa Ghềnh Ráng
Ghềnh Ráng… Mưa
Nước mãi rơi quên tạnh
Thương nhớ ai? Năm tháng quên về
Rượu Bàu Đá tràn ly không sánh
Buồn vương. Áo mong manh
Ghềnh Ráng… mưa
Lạnh đầy từng viên cuội
Thi Nhân đợi khách chốn vĩnh hằng
Ai người còn níu lại ánh trăng
Rượu tương giao cạn chén
Ghềnh Ráng... mưa
Xói mòn bao ký ức
Bãi Hoàng Hậu đợi Ai sánh bước
Người đẹp xưa phiêu dạt chốn nào?
Tạnh… Nước trôi về đâu?
Ghềnh Ráng… Mưa
Nhìn ai qua làn nước
Giọng hát buồn nghe chừng thổn thức
Tháng năm dài trôi qua... Bất chợt
Bờ đá đã xanh rêu
Ghềnh Ráng… Mưa
Sợi tóc mai ướt át
Rượu cạn bầu, từng giọt chắt chiu
Bàn tay che kín hồng khuôn mặt
Ai về... dáng liêu xiêu
H.X.S (TP. HCM)
Tags:
Huỳnh Xuân Sơn,
Thơ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét