 |
Chênh chao phố nhỏ lên đèn... |
Đông về lạnh dấu chân quen
Thời gian lặng rớt... người quên mất người
Môi khô heo hắt nụ cười
Đêm dài lòng bỗng ngậm ngùi niềm xưa
Đông về tê tái giọt mưa
Cây sầu gieo lá lưa thưa xác cành
Chiều tà sắc nắng mong manh
Đồng xa dáng mẹ chòng chành... hoàng hôn
Bờ vai oằn nặng tủi hờn
Đường chiều cha bước chập chờn vào đêm
Chênh chao phố nhỏ lên đèn
Từ nơi ngõ vắng ai nhen... bếp hồng
TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét