
Thanh Bình Nguyên
Buổi sáng casting bộ phim truyền hình dài tập, tại tòa nhà mới của đài truyền hình đang diễn ra rộn ràng, ekip đoàn phim có đạo diễn, phó đạo diễn, trợ lý, thư ký, quay phim, ánh sáng, nhiếp ảnh, chủ nhiệm, điều phối,… rất nhanh nhẹn vào vị trí làm việc.
Nhiều diễn viên đến casting theo lịch hẹn, đã gửi xe, rồi đến bàn tiếp tân nhận phiếu đăng ký và số thứ tự… Các diễn viên quần chúng, cascadeur, đến sinh viên cũng háo hức tìm chỗ trống để tranh thủ ôn lại tiểu phẩm của mình.
Chị lao công vẫn chăm chỉ làm việc lau dọn và gom rác, lâu lâu chị lại nhìn quanh mọi người đang rộn ràng cười nói, sau đó thì nhìn lên đồng hồ treo trên tường vẻ mặt lo lắng…
Thời gian cứ trôi qua, máy quay vẫn chạy re re, đèn chiếu sáng rực phòng casting trên lầu, còn dưới sảnh thì diễn viên đến rồi về tuần tự, mọi việc diễn ra như tất cả các buổi casting phim khác. Chị lao công khẽ vuốt mồ hôi trên khuôn mặt, rồi lấy chiếc điện thoại cũ ra bấm phím gọi đi…
- Con ăn cơm chưa?
Tiếng con gái đáp.
- Dạ, con ăn xong và dọn dẹp nhà gọn gàng rồi mẹ…
Chị lao công khẽ nói.
- Ừ, con thay đồ, rồi mẹ về đón…
o0o
Cô bé ngồi trên chiếc ghế nhựa, nằm khuất sau gốc cột, ánh mắt ngơ ngác nhìn mọi người đang cuốn theo không khí buổi casting. Chiếc đầm màu đen có vẻ không hợp với khuôn mặt còn quá trẻ con của cô bé.
Trên sàn casting, diễn viên đang nhập vai khi thì khóc, lúc lại cười, vị đạo diễn vẫn bình thản xem qua màn hình monitor…
Chợt một nữ diễn viên rất nổi tiếng đi vào, dáng cô thật sang trọng và đẹp. Các phóng viên và ekip trong ban tổ chức vây quanh nữ diễn viên, rồi họ tranh thủ phỏng vấn, chụp hình và quay phim cô để làm tư liệu. Sau đó nữ diễn viên đến ngôi bên cạnh đạo diễn xem cảnh casting. Nhiều tiếng xì xầm vang lên: “Cổ vào vai nữ chính đó, vừa đẹp mà diễn cũng hay nên vào vai chính thiệt dễ dàng…”.
o0o
Cô bé vẫn ngơ ngác nhìn xung quanh, rồi nhìn sau lưng đạo diễn, nữ diễn viên. Em bắt đầu hồi hộp, khi trợ lý kêu tên mình chuẩn bị lên casting.
Đạo diễn nhẹ nhàng hỏi diễn viên vừa thực hiện xong tiểu phẩm.
- Em diễn vậy là tốt rồi, nếu như chỉ vào vai vài phân đoạn thôi thì em có tham gia được không?
- Dạ… được ạ. Em được tham gia vai nhỏ xíu trong phim của đạo diễn nổi tiếng như anh thì là hạnh phúc lắm rồi.
Cô đưa tay quẹt nước mắt vừa mới diễn tiểu phẩm xong, rồi bật cười thật tươi chào đạo diễn.
Cô bé ngập ngừng đi ra giữa sàn casting, thấy nhiều ánh mắt nhìn nên càng làm cho em lo sợ. Đạo diễn khẽ hỏi.
- Chào cô bé, con hãy giới thiệu về mình đi.
Cô bé hít thở thật sâu, nhìn về phía sau cánh cửa, thấy mẹ đang lấp ló đứng nhìn mình.
- Dạ, con tên Cát Tường, con 13 tuổi, đang học lớp 7…
Mọi người khẽ cười ồ lên, làm cho cô bé càng lúng túng hơn. Vị đạo diễn đưa tay room ống kinh máy quay phim lấy cận khuôn mặt cô bé, hình như đôi mắt đang đỏ dần lên.
- Con có chuẩn bị gì để diễn không?
Cô bé khẽ lắc đầu, vị đạo diễn gật gù.
- Vậy con hãy kể một câu chuyện gì đó, ví dụ như một bài văn ở lớp chẳng hạn. Con làm được không?
Cô bé khẽ mỉm cười.
- Dạ được. Con sẽ kể lại bài văn viết về mẹ…
Cô bé nhìn về phía cánh cửa, mẹ đang bất ngờ nhìn em.
- Từ lúc em sanh ra thì chỉ có mẹ ở bên cạnh, mẹ đẹp lắm, nhưng ánh mắt mẹ lúc nào cũng buồn… Mẹ phải làm việc rất vất vả để cho cho em, lúc trước mẹ làm thợ may, vì cuộc sống khó khăn quá, nên mẹ xin đi làm lao công, dù bạn bè có chọc ghẹo em, nhưng em rất thương mẹ và luôn hứa sẽ thật ngoan, học thật giỏi để mẹ vui lòng… Em mong rằng sẽ mau lớn để đi làm kiếm tiền lo cho mẹ, niềm hạnh phúc của em là nhìn thấy nụ cười của mẹ…
Giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt của cô bé, vì không trang điểm, nên gương mặt em vẫn tự nhiên. Chị lao công cũng đưa tay quẹt nước mắt, chị cũng bất ngờ vì sự lo lắng và bực mình con gái cứ đòi đi đến dự casting phim như đã tan biến.
Vị đạo diễn với đôi mắt cũng đỏ hoe, khẽ lên tiếng.
- Vậy con đã làm được việc gì để giúp mẹ?
Cô bé thật thà.
- Dạ, con đã nấu cơm, dọn dẹp nhà phụ mẹ… Mẹ rất thích con luộc rau muống và dằm trứng nước mắm…
Vị đạo diễn và mọi người cũng khẽ cười nhìn cô bé.
- Tốt lắm, nếu được chọn đóng phim thì con phải hứa là sẽ lo học thật tốt nhé. Chú sẽ tin con làm được, chúc con thành công…
o0o
Cô bé lại cùng mẹ dọn dẹp rác và chai nước do mọi người bỏ vương vãi khắp nơi trong tòa nhà, em rất vui vì hôm nay mẹ bán ve chai được nhiều tiền, thì buổi tối mẹ sẽ mua thêm đồ ăn ngon…
T.B.N (TP. HCM)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét