tháng mười về
mây đen trời xám xịt
ánh trăng bàng bạc hun hút lắt lay
ngó non cao biển rộng nhớ các bậc sinh thành mái đầu sương trắng
lòng run run nghe mùa đông về qua kẽ lá thớ thịt
chắp tay nguyện cầu mẹ cha quê nhà ấm áp bình an
nâng chén rượu hồng nghêu ngao khúc hát tình quê tha thiết
thả hồn bay theo gió xôn xao...
tháng mười về
thành phố nằm cong vênh thao thức
từng cơn mưa trút ướt nhoẹt những con đường ghế đá công viên
bao cặp tình nhân không nơi tình tứ
dắt nhau vào những mái phố hoang sơ thủ thỉ tâm tình
thời gian dừng lại trong tiếng gõ lanh canh lách cách
những bàn tay nắm chặt nhau trao lời hẹn ước đầu
giấc mơ hạnh phúc đong đầy trong khoé mắt
tháng mười nhè nhẹ trôi...
tháng mười về
những chiếc lá bay về đâu
khi mặt trời ngủ quên không dậy
dòng sông lơ đãng con nước êm xuôi dòng chảy
chiều lang thang tìm em trong đáy mắt người dưng
cô đơn theo về phố nhỏ
nỗi nhớ quắt quay không nhớ nổi mình thổn thức bao đêm...?
tháng mười về
ta đi về phía bão
nhìn bao cảnh đời tang tóc “bát cơm sẻ nửa, gói mì chia đôi”
nước mắt rưng rưng lòng quặn đau rã rời
thắp nén hương tiễn hồn người đi siêu thoát
ôi thương miền Trung chịu quá nhiều hi sinh mất mát
cái đói cái nghèo bao giờ mới hết người ơi?
lạy trời thương tình xin đừng gieo thêm khổ đau nước mắt...
tháng mười về
hoa cúc trắng tinh khôi toả hương ngào ngạt phố
bao muộn phiền tan trong cõi hư vô
chiều đi rất vội
bước chân lữ khách mệt mỏi
thèm một bữa cơm đạm bạc ấm áp sum vầy
bỗng tiếng còi tàu rú lên réo rắt
xé tan khoảng trời bình yên...
tháng mười về
tóc gió thôi bay bên ô cửa nhỏ
tiếng cười lăn rơi vụn vỡ
em giấu nỗi buồn trong đôi mắt kiêu sa
từng đêm ngấn lệ tuôn trào tiếc thương tình dang dở
ta úp mặt vào nàng thơ
tìm hơi ấm yêu thương quen thuộc
“bản tình cuối” vang lên da diết
lòng bâng khuâng viết vội cho em bài thơ yêu nhớ cuối cùng...
tháng mười về
ngồi ngẫm lại hôm qua
tự hỏi lòng những khổ đau có làm ta gục ngã?
không, ngày mai vẫn còn nhiều gian lao vất vả
đôi chân không thể chùn bước, ý chí không thể nhụt sờn
gom hết đắng cay thương đau ngày cũ ném vào phía mông lung êm dịu
con tim yên bình chìm trong giấc mơ hoa...
H.P.V (TP. HCM)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét