NGÀY XƯA, HOA PHƯỢNG…
Ngày xưa, hoa phượng nở hoa
Ta ngồi với nắng, nhìn tà áo bay
Mộng về trú ở cành cây
Tiếng ve nhả sợi, thơ ngây cuối đường
Em về vạt tóc còn vương
Níu chân mùa hạ, về nương tơ trời
Tan trường, bụi phấn thôi rơi!
Thời gian cơn lốc, cuộc đời thoáng qua
Mười năm biêng biếc, vời xa
Em như tia nắng, hiền hòa yêu thương
Vấp bờ,tóc rối chiều buông
Anh còn ngơ ngẩn, thiên đường cỏ hoa
Bây giờ hoa phượng… ngân nga
Vần thơ lãng mạn, thiết tha ân tình
Sân trường đâu thấy bóng hình?
Em đi gọi ánh bình minh, đầu ngày
Đường về thấp thoáng hương bay…
Mùa hoa phượng nở, rơi đầy mắt nhau
HƯƠNG MÙA HẠ
Sáng nay mở cửa vườn trần
Nghe chân mùa hạ, bâng khuâng kéo về
Bầu trời rũ cánh, câu thề…
Gieo câu thương nhớ, bồn bề ngát hương
Nhìn trông đôi mắt thân thương
Trong veo… dáng nhỏ, còn buông tóc dài
Câu thơ về vướng bờ vai
Bên thềm lục bát, ngắn dài… tươi xanh
Tay em mười ngón thiên thần
Nâng niu nét chữ, cho anh cuộc tình
Giảng bài, nghe ấm tim anh
Bóng thời gian đã qua mành đong đưa
Tiếng ve ra rả đầu mùa
Nao nao chút nhớ ngày chưa xao lòng?
Vỗ về, giấc mộng mơ hồng
Hương mùa hạ, bay lòng vòng nơi nao?
Ai về nhặt lá ,mùa sau…?
Tương tư tựa cửa,biết bao ,ngỡ ngàng?
Phượng hồng xếp lại… từng trang
Anh ngồi đếm chiếc lá vàng, rơi rơi…
Cầm tay nói chẳng nên lời
Lối về bỏ ngõ, một trời nhớ thương
Dặt dìu cơn gió đem hương
Trường xưa, tình cũ, chân nương gót giầy
Ta còn ngơ ngẩn sớm mai
Hương mùa hạ vẫn bay bay trong hồn
TẮM MƯA
Ngày xưa hai đứa tắm mưa
Anh và em tuổi mới vừa chớm mơ
Nắm tay chạy giữa đường thơ
Giậm chân nhau giữa đôi bờ khát khao
Rì rào… mưa gió… rì rào
Tự nhiên hai đứa nhìn nhau ngại ngần
Vo tròn bong bóng đầy sân
Xòe tay hứng giọt thiên thần rơi mau
Hồn nhiên chiếc lá nghiêng sầu
Bay bay nỗi nhớ giăng màu thời gian
Tuổi em hơ hớ mộng vàng
Mưa giăng giăng lối, chiều tan trong chiều
Tơ tình mọc cánh thương yêu
Ép vào lồng ngực bao điều vu vơ
Mai sau dù có bao giờ?
Dặt dìu kí ức tuổi thơ thuở nào?
Anh về ôm giấc chiêm bao
Thoáng hình bóng cũ ngày nào tắm mưa?
Vẫn là đôi mắt ngày xưa
Vẫn làn tóc rối… theo mùa mưa qua
Giật mình thảng thốt… mờ xa
Chập chờn thương tuổi ngọc ngà trôi mau
Bây giờ trăng lặn về đâu?
Bây giờ em đã qua cầu gió bay?
Anh ngồi đan những ngón tay
Trông chờ mưa đến lạc bầy bơ vơ
Hững hờ… thôi lại… hững hờ !
Mưa bay qua ngõ, mưa chờ đợi ai?
N.V. (Bình Dương)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét