 |
Nhà thơ Dung Thị Vân |
Ta xâu lại hạt nắng hồng tinh quái
Nhốt vào ngăn tim không thiếu không thừa
Là yêu đấy không vu vơ nhặt lá vàng đem ép
Là không đùa không vẽ chuyện tương lai
Ta cứ yêu – yêu một lần vụng dại
Ta cứ chờ thổn thức chuyện mai sau
Là không hứa chẳng bao giờ biết trước
Tiễn người đi hoa tím hóa thiên đàng
Chuyện tình yêu muôn đời lấp lửng
Hẹn hò thầm kín nào dám buông
Bảo là không nhưng trong lòng thầm có
Ôi tình yêu lời giải thích – lý muôn đời
Bàn tay ngã – vết sẹo nào đã đẫm
Bước chân đi không vớt lại thời gian
Ta bàng hoàng gọi tình yêu kiếp trước
Sao lưu đày ta – từng bước ngược mùa xuân
Dung Thị Vân
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét