TÌNH LÀNG - Thơ Trần Đức ÁI
Thứ Sáu, 16 tháng 1, 2015
Xa quê tình nẫu lòng đau
Bốn mùa hoa nở thấm sâu tình nhà
Nhớ con sông, nhớ vườn cà
Nhớ làng Gò Cát trẻ già yêu thương
Nhớ thời tuổi dại đến trường
Năm ba đứa bạn vẫn thường rong chơi
Nô đùa nghịch ngợm người ơi
Tình làng nghĩa xóm một trời vẹn nguyên
Bây giờ cho đến bao giờ...Xa xa vọng nhớ ầu ơ... một thời!
T.Đ.A (Hải Phòng)
Tags:
Thơ,
Trần Đức ÁI
Dạt dào tình quê hương Thầy ơi !
Trả lờiXóaCHIỀU VÀNG
Nắng chiều dần ngã hoàng hôn
Đàn trâu chậm rải đường thôn ngõ về
Thanh bình êm ả làng quê
Bao năm xa cách trở về nao nao.
Tình người viễn xứ dâng trào
Quê hương yêu dấu chảy vào tâm can
Nhớ ngày xưa học trường làng
Thầy cô, bè bạn vô vàn yêu thương.
Chiều tà nhuộm thắm hàng dương
Đàn ong vỡ tổ tan trường xôn xao
Lúa vàng mẹ gặt thuở nào
Hương thơm ngào ngạt vương bao tháng ngày.
Tâm tư dào dạt đong đầy
Mẹ yêu ấm mãi tháng ngày trẻ thơ
Đâu còn cái tuổi mộng mơ
Giờ đây trở lại ngẩn ngơ chiều vàng.
Tình quê hương thoảng dịu dàng
Ôi chùm khế ngọt nồng nàn trong ta.
Hồng Phúc