Ta về núi với một giai nhân
Để quên hết đi chuyện hồng trần
Quá khứ trôi qua là vô nghiã
Và ta quên đi những thứ ta cần…?
Ta về núi ngự cùng môt giai nhân
Ban mai sương mở đang tan dần
Phi lao nhón mình trước khung cửa
Vẫn không bằng nàng một bước chân…
Ta về núi ngự một giai nhân
Chiều xa tiếng nhạc thắt đưa dần
Ta gọi dắt nàng lên ngôi hoàng hậu
Dù phải về tạ lỗi với song thân
Ta về núi ngự một giai nhân
Niềm đau đã lụy sửa chỉnh cân
Với nàng mênh mông là tuyệt trác
Trăng lên rồi ta dìu nàng khúc tri ân?
T.T.H.T
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét