Bốn mươi năm nhớ những ngày
Đất trời còn lại một màu mây
Lũ chúng tôi đứng giữa đường ngơ ngác
Về đâu? Sau trước lá rơi đầy!
Vượt đồng hoang căng đầy cạm bẫy
Chiến khu xanh ngập nắng hoa vàng
Suối róc rách nghiêng chiều rung con chữ
Cánh võng chao - tay với chạm vầng trăng
Ta chở trăng về hội với non sông
Phố thị bùng lên cơn khát cháy lòng
Những đợt xuống đường như ngày hội
Áo trắng tung bay lấp lánh trời hồng
Chiến khu Đông mịt mờ sương khói
Đêm nội thành vùng dậy tiến công
Cô em áo trắng vào biệt động
Cắn chốt, cài bom rung chuyển đất thành
Sáng mãi tên anh gương người Dũng Sĩ…
Bắn chiến xa cháy lúc chiều buông
Những con mắt xanh – hồn treo cành lá
Trực thăng quay hốt hoảng trời nghiêng
Mùa xuân về thắp một nén hương
Đất nước tôi xanh mãi những con đường
Đồng đội tôi một thời áo trắng
Ngan ngát hương trinh trong cõi đời thường.
H.T.Q (Bình Định)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét