Hết chưa một cuộc lữ hành
Bánh xe sinh tử chạy quanh kiếp người
Còn không một cuộc rong chơi
Ta về cát bụi xanh đời cỏ cây
Thời gian quên mất tuổi dài
Buồn như tháp cổ tháng ngày quạnh hiu
Em giờ xa lắm dấu yêu
Như loài hoa tím rụng chiều biệt ly
Mai về xếp lại tàn y
Bước qua sông rộng một đi không về
Đời còn dài lắm giấc mê
Em đâu để trả tóc thề trăm năm
Giang hồ bạc áo phong trần
Nên tình ta đó thăng trầm xót xa
Còn nghe tiếng vó ngựa xa
Mà sao đường cũ nhạt nhoà bóng mây
Nhục vinh theo khói sương bay
Tình em muôn kiếp lưu đày trong tim
Cuối rừng lảnh lót tiếng chim
Bên đồi gió hú lặng im tiếng người!
Ngày 10/4/2015
H.A 79 (An Giang)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét