Tháng Tư đến rất vội
Như một tin nắng bất ngờ qua vòm xanh
Chiều em tan trường
Có điều gì bịn rịn trên lối nhỏ
Mùa hạ chưa cầm tay
Sao đã nghe nhung nhớ màu phượng đỏ
Tôi xa lớp học nghìn trùng ký ức
Lòng vẫn còn hồi hộp một tiếng ve!
CON ĐƯỜNG VẮNG HÀNG CÂY XANH
Phố tiếc một màu cây
Cánh chim bay đi mất
Bóng mây cũng cúi mặt
Trước khoảng nắng mênh mông
Kẻ chặt cành chặt lá
Không thấy cánh chim bay
Không nợ nần bóng mây
Riêng anh lòng trĩu nặng!
GIAO MÙA
Sen đã nở trong ao cũ
Mùa xưa cũng đã trở về
Chỉ chút gió xuân sót lại
Rủ nhau qua phố hẹn hò.
DÁNG CHIỀU
Chiều như lụa mỏng
Em đi
Con sông đang hát thầm thì
Mùa xa
Anh mang nỗi nhớ vắng nhà
Từng ngày tiếc nuối câu ca quê mình!
ÁNH MẮT ÁM ẢNH
Đánh rơi năm tháng mộng mơ
Biết lấy gì để chuộc lại
Anh không còn thời trẻ trai
Anh vẫn còn nhiều ngây dại!
Em như bóng mây bay đi
Nỗi buồn vẫn theo anh mãi
Ánh mắt của lần gặp cuối
Trở thành ám ảnh khôn nguôi!
KHÚC RU MÙA CŨ
Tạ từ mùa cũ bâng khuâng
Tiếng ca lạc gió
Nửa gần nửa xa
Hoa tàn trong lọ hôm qua
Mùi hương thầm nhắc cho ta nhớ mình!
B.Đ.A (TP. HCM)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét