Hoài Huyền Thanh
BUỒN
Nắng vàng lung linh nhởn nhơ vui góc phố
Để lá buồn thơ thẩn khóc cùng mây
Hôm qua sợi khói vờn trước gió
Vội gì?! Chưa nói chia tay!
Còn bao nỗi u hoài
Tình nhạt… ai hay
Thuyền viễn xứ
lắt lay
buồn
NGHIÊNG
Sao không là những dịu êm ngày tháng cũ
Hiu hắt trong ta nôn nả muộn phiền
Còn đâu mật ngọt thời mới lớn
Thuở yêu người vẫn vẹn nguyên
Từ tiền kiếp nào xa
Lang thang mây trắng
khép tà huy
bóng đổ
Nghiêng
NHỚ
Gió lộng tư bề ta trải vội niềm đau
Nhờ nắng giữ bóng chiều dài e ấp
Góc sân trường hạ đến xôn xao
Ai ngắt vội chùm phượng đỏ
Ngẩn ngơ tuổi xuân thì
Một ngày nắng đổ
Ve gọi sầu
ngơ ngác
nhớ
Vào hạ 2015
H.H.T (TP. HCM)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét