Mai về
ngồi với mung lung
Thời gian giấu bóng
con đường đã qua
Những gì còn lại trong ta
Sẽ là hoa, mãi là hoa
một thời
Mai về
ngồi ngắm phương trời
Chiều xanh mây trắng
nhớ thời lãng du…
Nghe chừng rộn rã tiếng Thu
Bài ca trẻ nhỏ
lời ru bao giờ
Mai về biết có còn thơ
Nghe hồn mắc cạn
giữa bờ hoang liêu
Cạn tàu ráo máng
lời yêu
Dặm đường
còn được bao nhiêu
tỏ tường
Mai về
tính khí thất thường
Thương quay nhớ quắt
con đường đã qua
Chao ôi
thời đứng vườn hoa
Yêu người chưa trọn
mà tha thẩn buồn...
Ngày 19/11/2014
N.Đ.T (Đà Nẵng)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét