Vô tình nhặt được tiếng ve
Lòng nao nao nhớ mùa hè năm xưa.
Hạ, bắt đầu bằng cơn mưa
Chang chang nắng gắt, chưa bưa đất cằn.
Bằng lăng hoa có biết chăng
Lòng ai vương vấn, dùng dằng chẳng đi.
Phượng rơi đỏ thắm khóe mi,
Tiếng “sầu” ở lại, chia li hoa buồn…
Quay về với những tháng năm,
Con đường cất tiếng oái ăm bao ngày.
Nắng chi, nắng rát, nắng đầy
Dòng sông khát nước hao gầy hanh hao…
Ve sầu ngưng tiếng vì sao?
Bởi tôi đem cất hết vào va li…
H.D.T (Bình Định)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét