Dẫu vẫn biết, con không hề nhớ mặt
Bức chân dung Mẹ cũng đã mờ phai
Theo thời gian qua bao tháng năm dài
Con vẫn mong tình Mẹ ươm đầy ắp
Để đêm về khi hoàng hôn lịm tắt
Được vòng tay Mẹ sưởi ấm thương yêu
Để nghe Mẹ kể chuyện rất nhiều...
Ôi! Tình Mẹ sáng ngời như trăng tỏ
Vậy mà con không bao giờ được có
Bờ vai Mẹ che chở những đêm đông
Vòng tay ấp ủ giấc mơ nồng
Ôm chiếu chăn con trào tuôn dòng lệ
Khi lớn khôn vào đời vẫn thế
Mịt mù bóng Mẹ khuất trời xa
Con bơ vơ lạc lõng giữa quê nhà
Mắt lũng sâu, nghiêng về phương trời ấy
Mong một ngày cho con tìm thấy
Mảnh tình thương nồng ấm của Mẹ yêu
À... ơi! tiếng Mẹ khúc ru chiều
Niềm mơ đó cả một đời con ước.
N.Q (TP. HCM)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét