Giữa quê hương nhớ quê hương.
Như con chim khách lạc vườn nhà ai.
Tiếng kêu oằn ngọn tre gai
Gọi người mà chắc gì ai nhớ mình!
LỤY
Đưa em về tắm sông Chùa
Tưởng rằng sạch lụy, ai ngờ lụy thêm.
Cũng đành lụy nữa thôi em
Coi như mình lỡ nổi chìm đời nhau!
L. (Bình Định)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét