Nhà thơ Dung Thị Vân
KHÚC TAM CHIỀU
Tự tại điền viên chốn tịch liêu
Giang tay vớt nhịp khúc tam chiều
Ta đón sớm mai kinh huyết dụ
Đường về loang ánh gót giày xiêu
Đào tiên ngưỡng gió huyền lay mộng
Dừng lại bến bờ biêng biếc trông
Ta ôm gió bạt mùa sương giá
Thủy cuộn giang hà trong Tiêu Tương
NÉN TÂM LÒNG
Tám năm cỏ bện viền quanh mộ
Tắm nắng vàng mưa cõi xạ thồ
Hương khói quyện vờn quanh di ảnh
Gọi bố chỉ còn trong áng mơ
Giỗ bố lần này con tha hương
Bố ơi lệ rỏ trắng dặm trường
Nén nhang không thắp lòng con thắt
Chắp nén tâm lòng lạy bố suông
CON Ạ TIẾC CHI MỘT TIẾNG CHÀO
Con ạ tiếc chi một tiếng chào
Ngày mai trong nắng gió hanh hao
Con về phương ấy trời xanh biếc
Rải cọng tàn phai phủi hững hờ
Con ạ cõi đời là kiếp nợ
Thế nhân đã rải hóa vàng thơ
Không lẽ ngày mai là vô tận
Con về quăng hết những chiều mơ
Con ạ trần gian là bạc bẽo
Tình yêu đâu chỉ mãi trong veo
Lạ gì câu nói ngày hôm đó
Nguyệt còn có lúc nửa trời treo
Con ạ có nhiều khi trở gió
Nẻo nào rồi cũng gội bơ vơ
Con về xếp lại màu mực cũ
Hoa cười hoa đỏ rạng trang thơ
Con ạ tiếc chi một tiếng chào
Mai về trong nắng gió lao xao
Hôm nay rồi sẽ là cổ tích
Đường mây con ạ - các vì sao!
CHỐN MỘNG LÂU
Đêm thiêng trăng bạc sao mờ tỏ
Thế gian năm tận cánh đào mơ
Nhân tri sao sánh quan tham lại
Thiền môn rộng mở bến giang mờ
Khép lại năm tàn muôn niên hậu
Thềm xuân gió chướng chốn mộng lâu
Xưa nay khanh tướng nào giang thủy
Vẫn lĩnh một bờ sông nước sâu
ĐÔI DÒNG
Gởi người vô tận gió sương
Gởi tri kỷ ấy đôi dòng uyên nhi
Ta nghe tiếng gọi nhã kỳ
Đôi bờ hiu hắt nguyệt ly đông đào
Ta hình ngộ giấc mơ bao
Hương đêm sao rụng phía nào lẻ loi
Cùng nhau hoang dấu mực soi
Cùng nhau chạm bút vẽ đồi nguyên khai
D.T.V (TP. HCM)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét