Mây mùa thu
Sương mùa thu
Vầng trăng ứa lệ
Gió ru giữa trời
Cầm lên nỗi nhớ chơi vơi
Buốt xuống đêm lạnh bời bời giọt đau.
Mây mùa thu
Lá xôn xao
Lệ thu nghiêng ngả bứt vào hư không
Thơ bay
Bay tận bềnh bồng
Tìm thơ
Ai nhặt nỗi lòng tháng năm?
Mây mùa thu
Mưa lâm thâm
Giọt thương giọt nhớ gọi thầm
Xa xôi
Ta còn đi
Mây còn trôi
Ngàn năm mây ướt cuối trời bơ vơ.
Mây mùa thu
Đêm xanh mơ
Phố xa hiu hắt bao giờ gặp nhau?
Người đi khuất nẻo trăng sao
Vẫy tay
Gởi trả câu chào vào đêm...
Thơ viết bên bờ sông Vàm Cỏ
Ngày anh về
Cổ tích đã đi xa
Mây trắng quá nhớ ngày xưa đi học
Thương cô Tấm hóa trái thị vàng đơn độc
Nhà vua không đi tìm
Còn bà lão nơi đâu?
Ngày anh về
Hoa cúc tím đã chìm sâu
Bờ sông Vàm Cỏ dòng lục bình trôi líu ríu
Tiếng đàn vọng cổ giữa chừng sao lạc điệu
Dây đứt rồi
Ta sẽ lại chờ nhau?
Cỏ thu vẫn vàng
Nắng tháng chín vẫn lao xao
Anh đi tìm lại một giọng ca màu mắt biếc
Chim quyên mất bạn
Chim quyên sầu
Chim quyên kêu thảm thiết
Em phương nào?
Ngựa ô khớp bạc vẫn còn đây...
Con thuyền giấy
Con thuyền xưa bằng giấy
Anh thả vào ước mơ
Thuyền trôi giữa dòng mưa
Bập bềnh trên sóng nước.
Em ngồi bên cửa lớp
Con thuyền ghé làm quen
Em đẩy. Thuyền lật nghiêng
Lắc lư rồi trôi tiếp!
Em cười đôi mắt biếc
Màu áo trắng như mơ
Con thuyền cũng ngẩn ngơ
Lặng trôi và trôi mãi...
Con thuyền nay bằng giấy
Anh thả về tuổi thơ
Thuyền trôi giữa dòng mưa
Cũng bồng bềnh sóng nước.
Nhưng người em thuở trước
Năm tháng ấy về đâu?
Con thuyền cũ nghiêng chao
Giữa đôi dòng thương nhớ.
Trời mưa bong bóng vỡ
Phượng rụng ướt mùa thi
Có một chiếc thuyền đi
Bên thềm xưa trôi mãi...
T.T.N.V (TP. HCM)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét