TIẾNG MƯA VỌNG VỀ - Thơ Nguyễn Xuân Cảm
Chủ Nhật, 16 tháng 8, 2015
TIẾNG MƯA
Sài Gòn chợt nắng chợt mưa
Huế buồn da diết vì mưa chưa ngừng
Miền Trung mưa gió bão bùng
Lai Châu mưa như thể chưa từng được mưa.
Hình như ai hát tình xưa
Bên hiên nhà vắng tiếng mưa vọng về
Mấy mùa biền biệt xa quê
Biết bao giờ được trở về nghe mưa?
Vườn xưa quạnh vắng rào thưa
Hàng cau giờ đã xanh chưa mẹ trồng?
Đêm nằm trằn trọc nhớ mong
Tiếng mưa rơi ở trong lòng rơi ra.
Quờ tay chạm hạt mưa sa
Đầm đìa ký ức ướt nhòa giấc mơ
Tháng năm chòng chềnh câu thơ
Bàn tay sấp ngửa vu vơ đời mình.
Sìn Hồ một sớm bình minh
Cánh chim lẻ bóng một mình và ta
Hình như cây bí ra hoa
Để một người nhớ quê nhà khôn nguôi!
THÁNG TÁM LAI CHÂU
Người về tháng tám Lai Châu
Rừng xanh vàng mấy chùm dâu sang mùa
Con đường lắm những khúc cua
Ta rong chơi những trêu đùa thế nhân
Nắng sao nắng cứ ngại ngần
Để mùa thu chẳng lại gần bên ta
Rót hồn vào chén phù hoa
Say cho cạn đến phong ba tháng ngày
Người về trắng núi mây bay
Sông Đà vặn nước chau mày vào thu!
KHÔNG ĐỀ
Từ trong sâu thẳm ngọn nguồn
Giá mà đừng có nỗi buồn sinh ra
Để ta vẫn được chính ta
Dù rau, mắm muối, dưa cà vẫn vui.
N.X.C (Lai Châu)
Tags:
Nguyễn Xuân Cảm,
Thơ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét