CHIỀU - Thơ Huỳnh Gia
Thứ Tư, 5 tháng 8, 2015
Chiều Những chú chim cuối cùng bình yên trong chiếc tổ Còn lại ta và nỗi buồn loang lổ Rơi vãi một góc trời Không gian trắng sương rơi
Có tiếng vỡ toang thềm ký ức bồi hồi tiếc nuối ta cố nhặt từng mảnh đau cặm cụi Nhích dần... nhích dần... Cuối đoạn đường đã chia thành hai lối Chia cả phần kỷ niệm xót xa Chiều ta làm bạn với ta Lắng nghe gió mùa thổi run từng chiếc lá Những cơn gió mùa rất lạ Bạc bẽo lạnh căm Chiều Ta dang rộng vòng tay... ngỡ hơi ấm thật gần Nỗi nhớ chao nghiêng Chao nghiêng Chới với... Nén lòng chờ đợi Đợi ai? Chiều Nghe từ phía xa xa như có tiếng thở dài Quay ngoắt lại nhận ra chiều rất vắng Mỏi quá những bước chân lối xưa tìm đâu gặp Chiều vô tình bỏ trống một giấc mơ 02-02-2010 H.G (Tây Ninh)
Tags:
Huỳnh Gia,
Thơ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét