Ngày vắng em anh như người côi cút
Gian nhà mười mét hóa mênh mông
Không gian nặng nề, thời gian như chết
Đồ vật trong nhà có như không
Đã lớn rồi anh vẫn ra đứng cửa
Như ngày xưa đón má buổi chợ về
Cơm anh nấu một lần ăn ba bữa
Ngày vắng em mưa, nắng cũng lê thê!
P.M.D (TP. HCM)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét