Mưa bay
kỉ niệm rơi đầy
Bóng người xa khuất
còn đây bóng mình
Nhạt buồn mất
Hạt nhỏ xinh
Mưa như nước mắt
nhân tình năm xưa?
Rập rình gió
thoảng hương đưa
Cô đơn độc đắc
nên chưa muốn về
Vẫn là
Họ phố - Tôi quê
Nhưng không có thể
bên lề tình yêu...
ĐƯỜNG CHIỀU
Trước Đèn Đỏ - Người đứng chờ
Sau Đèn Đỏ - Là lờ mờ Đèn Xanh
Còn đường ngày ấy Em - Anh . . .
Hôm nay bất chợt rẽ quành vào tim
Bần thần cũng chẳng thể tin
Vô hình nỗi nhớ thành kim, đâm Mình...
SAU MƯA
Cuối chiều một chiếc lá khô
Rơi trên đường ướt... Mưa vừa qua đây!
Ngậm ngùi thương tiếc cỏ cây
Cũng xơ xác cả đường cày trăm năm...
Mùa nào cuốn chiếu, phơi trăn
Mà con tu tú nhọc nhằn kêu oan?
Yêu không tới được địa đàng
Thôi đừng hóa kiếp đa đoan như mình...
HÁI MƯA
Níu mây xuống đất thật gần
Với tay em hái cuối tuần cơn mưa
Lọt qua vài kẽ tay thưa
Nhỏ nhoi hạt nước bằng vừa giọt sương
N.V.G
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét