Ta đi ngược mùa hoa cải
vàng phai cả cánh đồng chiều
Lúa đương trổ đòng con gái
tìm em
đã mấy mùa yêu.
Ta đi ngược từng con phố
Đường xưa cũng đã rêu nhiều
hỏi hoa…
“Hoa vàng mấy độ”
Hỏi người…
chẳng nhớ bao nhiêu.
Ừ thôi, ru mình đi nhé
Chẳng buồn mà cũng không đau
Gửi tình vào sông
rồi sẽ
hồn nhiên…
chảy lặng
qua cầu!!!
N.Đ.T (TP. HCM)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét